Cảm niệm về Ân sư nhân ngày chung thất trai tuần

H1 Copy

Nam mô Bổn sư Thích-ca Mâu-ni Phật.

Nam mô Đại hiếu Mục-kiền-liên Tôn giả

Hôm nay ngày mùng 8/8 năm Ất Mùi là ngày Tưởng niệm chung thất trai tuần của đức Tôn sư. Chúng con hàng môn đồ pháp quyến đồng quỳ trước Giác linh Ngài thành kính đảnh lễ và dâng lời cảm niệm.

Kính lạy Giác linh Ân sư,

Thời gian thật vô tình và tàn nhẫn, bảy tuần lễ trôi qua trong nháy mắt kể từ ngày chúng con đón nhận ai tin.

Chúng con đã bao lần quỳ đây gục mặt, lòng ngổn ngang tan vỡ vạn niềm đau. Đeo mảnh khăn tang những đứa trẻ mồ côi ngơ ngác bàng hoàng. Thầy về đâu ..? để con trẻ bơ vơ giữa trần gian muôn ngàn cạm bẫy.

Học hỏi cả đời chúng con vẫn là những đàn con khờ dại, quỳ bên nhau như gà lạc mẹ xôn xao.

Nhìn di ảnh Ân sư lòng thổn thức nghẹn ngào, sao sự thật cứ lòng đau, đau lòng như thế.!?

Tôn sư ơi ! Xin Người hãy từ bi cho chúng con khóc kể, cho chúng con thổ lộ tấm chân tình...

Dẫu biết rằng Người đã thoát khỏi tử sinh, ngời Linh ảnh Ngài mĩm cười nhân ái.

Trần gian này chúng con giờ đành xa Người mãi mãi, như một lần đi...sao mãi miết không về.

Như chuyến đò chiều rời khỏi bến mê, con chết lặng giữa mù sa nhân thế.

Đối với Ân sư ngài khứ lai tự tại,

Nhưng thương thay, đàn con khờ giữa sa mạc hoang liêu.

Còn đâu dáng Thầy hiền lời khuyên dạy thân yêu, giọng trầm ấm, bình dân với nụ cười hỷ xả..

Người không chỉ dạy Tu, dạy Thiền mà dạy cho chúng con tất cả. Dạy cách ăn cách sống phòng hộ thân tâm.

Thế gian nầy giờ đã hóa tối tăm, khi bên cạnh chúng con đã không còn Thầy nữa...

Sư Phụ ơi!

Vỡ tan rồi, hải đảo trăm năm nương tựa, giữa trùng dương bóng đã lặn về Tây…

Xa thật rồi như những áng mây, Người tự tại thong dong về cõi Giác...

Chỉ còn lại đàn con gục đầu cúi mặt.

Từ hôm nay và mãi mãi về sau..

Con đường sang Hoa kỳ trở nên lạnh nhạt, quê hương này đã mất hẳn yêu thương...

Đâu còn Pháp sư để thăm hỏi, để cúng dường, để xoa bóp chân tay, để hàn huyên kể lể...

Chỉ nghĩ đến điều ấy tim con như thắt lại, từng cơn đau dù Người bảo không nên

Là trượng phu sao Minh Hiếu mãi yếu mềm, chỉ biết khóc để hóa thành nhỏ dại.

Kính lạy Giác linh Sư phụ...

Tạ ân Người đã cưu mang nuôi dưỡng, huệ mạng này ngàn thuở vẫn còn ghi.

Tạ ân người đã nghe con kể lễ, bao lỗi lầm hơn cả núi Tu di.

Người trong con không trở thành thần tượng, mà hóa thân làm xương thịt mĩm cười...

Để cho con muôn đời không xa cách, không rời người trong một phút một ly.

Con ích kỷ mà Người từng dung chứa, thêm một lần người mở cửa từ bi.

Cho con được ôm hình hài bất tử, bóng dáng Thầy vạn thuở khắc ghi.

Pháp thân Người hòa tan vào cát bụi, mà anh linh ngời sáng cõi Liên Trì...

Chữ sắc không giờ đây con thấu hiểu, Đảnh lễ tiễn Ngài Như thị đến đi...

Chí thành đảnh lễ thành kính tạ ân Giác linh Tôn sư của chúng con.

Nam mô tân viên tịch Giác linh Hòa thượng Pháp sư thùy từ chứng giám...

                                             Đệ tử TK. Minh Hiếu Khấp bái