GIÁC
Tâm dường ngọn đuốc giữa đêm thâu
Vén bóng sương khuya rọi quả cầu
Ốc cứng vô minh chìm biển rộng
Sen mềm tri thức vượt bùn sâu
Ba ngôi định tĩnh soi hình sắc
Tứ đại bình yên ngẫm cảnh mầu
Nhất niệm Di Đà sinh tuệ giác
Trần duyên mượn thể lọc vàng châu.
ĐẠO ĐỜI
Ăn vừa sống đủ thế mà hay
Trí định tâm yên nhẫn suốt ngày
Mở mắt nhìn đời không ô nhiễm
Soi mình ngó cảnh chẳng thày lay
Tròn lòng chữ hiếu mong đền trả
Giữ dạ câu tình gặp chớ vay
Trước lạ sau quen trau ngữ học
Ba ngôi chánh niệm sáng tâm này.
CẤY RUỘNG HOANG
Qua thời oanh liệt tiếng rền vang
Giữ hạnh khiêm nhường bỏ dọc ngang
Tỉnh thức nơi lòng soi ánh đạo
Y tâm dứt sạch những mơ màng
Khơi dòng Bát Nhã dường khai thuỷ
Nhất niệm Di Đà cấy ruộng hoang
Phật ở nơi tim hồn chẳng mộng
Như nhiên khóa tuệ mở kinh tàng.