Nhân khóa ACKH PL.2569 tại trường hạ Tổ đình Tịnh xá Ngọc Phương (Q.Gò Vấp, TP.HCM), sáng 16/6/2025 (21/5/Ất Tỵ), NS. Nguyện Liên – Tiến sĩ Phật học, Giảng viên HVPGVN tại TP.HCM, Giảng sư Ni giới PGKS, đã hoan hỷ quang lâm chia sẻ về Chơn lý “Nguồn đạo lý” cho chư hành giả Ni an cư tại đây.
Mở đầu buổi giảng, Ni sư khơi mở tâm thức đại chúng bằng một hình ảnh thi vị về một cái cù lao nổi lên giữa sông biển, nối dài thành một con đường đi. Hình ảnh ấy không chỉ mang tính tự nhiên mà còn là một ẩn dụ sâu sắc về hành trình tâm linh của người tu, giữa dòng đời mênh mông và nhiều bất trắc. Cù lao là nơi khởi điểm, là điểm nương giữa biển khổ sanh tử. Người tu phải là người can đảm bước lên cù lao ấy, vượt khỏi những vùng nước xoáy, bùn lầy của phiền não, tội lỗi.
Từ đó, Ni sư dẫn giải rằng Chơn lý “Nguồn đạo lý” không chỉ là một đoạn văn triết lý, mà là bản đồ tinh thần chỉ rõ con đường thoát khổ. Như lời Tổ sư dạy: “Giữa sự chết khổ của thời gian, người ta bày mở ra một sinh lộ, một an lạc đạo… Cả thảy đều do nơi đời sanh ra đạo. Đời là bà hoàng hậu, mẹ đẻ nứt hông của đạo Phật”. Câu nói ấy, theo Ni sư, thể hiện cái nhìn rất đặc thù của Tổ sư về mối tương duyên giữa đời và đạo rằng, Đời là nơi phát sanh Đạo, và Đạo là ánh sáng chiếu rọi để người đời tìm về nguồn cội của tâm linh.
Ni sư nhấn mạnh, người học đạo không chỉ dừng lại ở sự hiểu biết, mà phải là người dám “vẹt đất nhảy lên”, dám “phá địa ngục mà ra”, “đạp sanh tử mà đi”, như lời Tổ dạy. Đó chính là biểu hiện của hành giả có chí nguyện cao cả, giải thoát không chỉ khỏi phiền não hiện tại, mà còn vượt khỏi mọi giới hạn của thời gian và khổ đau sanh tử.
Trong phần giảng sâu về giáo lý, Ni sư đặc biệt triển khai giáo lý Duyên khởi – nền tảng căn bản mà người tu cần quán chiếu sâu sắc. Với lời giảng: “Cái này có thì cái kia có; cái này sinh thì cái kia sinh; cái này không thì cái kia không”, Ni sư giúp đại chúng nhận thấy rằng không một pháp nào tồn tại độc lập, không một hiện tượng nào tự sinh khởi mà không do nhân duyên hòa hợp. Vạn pháp đều như những làn sóng trong đại dương, tuy hiện khởi sinh diệt, nhưng không có thực thể cố định.
Từ đây, Ni sư chỉ ra ý nghĩa sâu xa của “cái Không” trong Phật pháp. "Không" không phải là trống rỗng hay hư vô, mà là sự không cố định, không tự tánh, không bám chấp. Chính nhờ cái "Không" ấy mà muôn pháp có thể tồn tại, biến chuyển, sinh diệt. Trong sự thâm nhập giáo lý ấy, hành giả mới có thể mở ra trí tuệ giải thoát, thấy rõ vô thường, vô ngã và duyên sinh, con đường đưa đến sự an lạc chân thật.
Một số hình ảnh được ghi nhận: