Tông giáo
- NT. Tuyết Liên
- | Thứ Tư, 10:51 26-01-2022
- | Lượt xem: 507
TÔNG GIÁO
Tác giả: Đức Tổ Sư Minh Đăng Quang
NT. TUYẾT LIÊN chuyển thơ
---o0o---
Khi xưa đức Phật sinh tiền
Ngài dạy đạo lý diệu huyền độ sanh.
Bấy giờ đạo Phật thạnh hành
Là thời pháp lý, pháp hành nâng cao
Cây một cội, gốc vững vàng
Đều nương mình mẹ nhánh tàng xum xuê.
Tăng chúng đông đều nương về
Theo Phật tu học không hề đổi thay.
Thời chánh pháp lý tỏ bày
Người người quy ngưỡng nhập ngay vào dòng.
Thời nay xa Phật, Tăng đông
Như cây mất gốc, chiết trồng nhiều nơi.
Tùy theo phong thổ, tùy thời
Không còn tính chất như hồi nguyên xưa.
Đối với đạo Phật khi xưa
Con đường giác ngộ Phật Tăng hành trì.
Giáo pháp Ngài nói theo y
Chơn lý võ trụ theo thì đặt tên.
Đạo pháp có là do duyên
Không lường đếm, chỉ tùy duyên mà hành.
Tăng không chấp, học uyên thâm
Đạo của tất cả không tranh tín đồ
Ai muốn nhập đạo theo Ngài
Phải làm khất sĩ là người xuất gia.
Không phân chủng tộc màu da
Giữ riêng một lớp xuất gia tu hành.
Người cư sĩ có lòng tin
Ngài khuyên người ấy tập lần noi gương,
Tập giữ năm giới về nương
Ba ngôi Tam bảo tìm đường bước lên
Ngài khuyên cư sĩ hữu duyên
Hướng về Tam bảo theo đường thiện nhơn.
Năm giới, tám giới nghiêm trang
Bước lên mười giới tập lần xuất gia.
Tâm hướng đạo, thân ở nhà
Làm người cư sĩ chính là chư thiên.
Hộ đạo tinh tấn cần chuyên
Nhưng chưa giải thoát các duyên hồng trần.
Nên chưa gần được Phật Tăng
Chưa gọi khất sĩ là Tăng xuất trần.
Giới xuất gia để đón ngăn
Không cho chung lộn tục Tăng khác phần.
Phật nói rằng mối đạo chung
Ngài thay chư Phật dạy dùm Tăng thôi.
Tăng không dám gọi Thầy tôi
Không xưng đệ tử để rồi làm sai,
Làm hư tiếng Phật của Ngài
Sợ không làm được như Ngài tội thêm.
Dù giáo lý nói rộng hơn
Gọi chung tứ chúng vòng trong, vòng ngoài.
Hai bậc xuất gia Tăng Ni
Tại gia hai bậc hộ trì chúng tăng.
Tứ sự ở mặc bệnh ăn
Nhờ đó tăng chúng được phần rảnh rang.
Lo tu giới định nghiêm trang
Học nghe pháp bảo siêng năng tu hành.
Phật gọi tứ chúng Thinh Văn
Tăng còn đạo Phật vẫn luôn thịnh hành.
Không ai tự cao xưng mình
Đệ tử Phật khi phàm tâm vẫn còn.
Phật Tăng giác ngộ hoàn toàn
Thánh hạnh cao viễn nên hàng cư gia,
Khiêm nhượng không dám xưng là
Đệ tử Tăng lớp tại gia tu hành.
Tránh cho Tăng khỏi mang danh
Dạy trò không tốt lỗi thành của sư.
Cư gia có thể vô tư
Tín đồ các đạo giao lưu bên ngoài.
Việc lành nên giúp một tay
Mình được ích lợi trong ngoài đều an.
Cũng bởi cư gia còn đang
Tìm hiểu học hỏi mở mang tầm nhìn.
Chúng sanh học trò chung trường
Phật là thầy giáo dẫn đường lớp trên.
Chớ không phải là đạo riêng
Bài vở, lớp học tùy duyên dạy người.
Pháp môn Ngài dạy cao vời
Ít người theo được nên người hữu duyên,
Phát tâm muốn học đạo huyền
Xuất gia nhập đạo tùy duyên độ đời.
Đạo Ngài đường chơn rạng ngời
Không chấp nhỏ hẹp như người đời sau.
Thuở ấy đạo đức nâng cao
Gọi thời chánh pháp thanh cao pháp hành.
Xưa cư gia có lòng thành
Chưa nhập đạo nhưng tu hành siêng năng.
Chưa được xuất gia bằng thân
Tâm hướng đạo, tập tu lần gieo duyên.
Nuôi sẵn hột giống tu hiền
Ngày nào thân rảnh tâm liền xuất gia.
Nhờ có chí nguyện cao xa
Ắt đời sao được xuất gia tu hành.
Đúng theo lẽ nhiều kiếp sanh
Từ ác tới thiện, đến thành cư gia,
Đến Tăng Khất sĩ xuất gia
Mới đắc quả Phật vào nhà Như Lai.
Như thế trên đoạn đường dài
Vô minh mê muội từng ngày tiến lên.
Người đi trước mà không siêng
Người sau tinh tấn vượt lên kịp thời.
Cư gia học hiểu đạo rồi
Kỉnh trọng đức hạnh của người xuất gia
Kỉnh người tinh tấn đang là
Tấm gương tiêu biểu cư gia hướng về.
Tăng sư còn chấp còn mê
Tăng thiếu giới luật khó bề độ sanh.
Cư gia cũng biết luật tăng
Cũng có mắt sáng biệt phân tỏ tường.
Tăng giữ giới định làm gương,
Học thức cư sĩ có nhường Tăng đâu.
Nếu Tăng mà chẳng lo tu
Cư gia không trọng cho dù là Tăng.
Tăng cải sửa bỏ luật răn
Cư gia cải sửa bỏ Tăng sự thường.
Ở xứ này.
Tăng không nhóm họp ngày rằm (30)
Ngày đọc giới bổn lệ thường bỏ luôn.
Tăng chia chòm nhóm đua tranh
Không cần thuộc luật, không hành hạnh Tăng.
Không có giáo hội hòa Tăng
Tăng đã rời rạc, không thành trung tôn.
Cư gia mới lập giáo tông
Vì họ như rắn mà không có đầu.
Cư gia thiếu sự tin sâu
Thấy vài vị sái bắt đầu kiêu căng,
Bỏ giới luật, không kỉnh Tăng
Bỏ luôn cả sự hướng tâm ban đầu.
Còn ố ngạo các nhà sư
Ố nghịch đạo Phật, không cầu xuất gia.
Cho mình cư sĩ đúng mà
Họ lập tông giáo để mà tự tu.
Họ dám nói cả Tăng sư
Đang bị quả báo, nên tu nhọc nhằn.
Cư gia đã tu, đã thành
Đang hưởng phước báu không cần xuất gia.
Thương người vướng cảnh thiên ma
Không đường giác ngộ thật là thảm thương.
Xét kỹ lỗi Tăng dẫn đường
Mà làm sái quấy bặt đường thiên nhân.
Họ cho xuất gia ẩn dương
Không vì giác ngộ mà đương lánh đời,
Trốn tránh, thất bại, chơi vơi
Chớ không phải để độ người trầm luân.
Kẻ ố đạo, người làm xằng
Hai người đồng lỏa giết ngầm đạo chơn.
1. SỰ HIỂU LẦM
Có kẻ chưa hiểu nguồn cơn
Cho cư sĩ bồ tát hơn Thinh văn thừa.
Ứng cúng là một danh từ
Chỉ cho khất sĩ là người liễu thông,
Chơn lý võ trụ chúng sanh
Là bậc xứng đáng người trần gieo duyên.
A La Hán Phật hiện tiền
Tu hạnh Bồ Tát châu viên nhiều đời.
Đắc quả Như Lai hiện thời
Là thầy Bồ Tát thần thông đủ đầy.
Bồ Tát phàm thánh hai tầng
La Hán Phật – Thánh, đủ đầy lục thông.
1. Phật: Như Lai Đại Thánh (đắc đủ thần thông), A-la-hán Phật.
2. Bồ-tát (đủ lục thông): Bồ-tát Thánh.
3. Bích-chi (đủ lục thông): Bích-chi Thánh.
4. A-la-hán (đủ lục thông): A-la-hán Thánh.
5. Bất Lai (chưa đủ lục thông): Bất Lai phàm.
6. Nhứt Vãng Lai (chưa đủ lục thông): Nhứt Vãng Lai phàm.
7. Nhập Lưu (chưa đủ lục thông): Nhập Lưu phàm. [1]
Xuất gia tu tập thành công
Đắc đủ bảy quả viên thành Như Lai.
Tại gia tinh tấn hàng ngày
Đắc được bốn quả nhập ngay vào dòng.
Bồ Tát phàm còn ở trong
Nhập lưu, Nhứt vãng, Bất lai phàm trần.
Chưa có đầy đủ lục thông
Tập hạnh Bồ tát chứ không phải là
Bồ tát thiệt thọ giác tha
Mỗi việc làm phải đều là lợi sanh.
Cư sĩ thiện nhơn, chư thiên
Biết tu phước thiện tùy duyên thực hành.
Mau dứt nghiệp để vãng sanh
Vào trong xứ Phật tu hành lợi tha.
Cư sĩ bồ tát tại gia
Theo pháp lục độ nhưng mà chưa thông.
Lục độ hạnh tập chưa xong
Khất sĩ bồ tát mới mong vẹn phần.
Xuất gia bố thí một lần
Tài thí, pháp thí xả thân hành trì.
Nhẫn nhục xin ăn qua ngày
Mặc đồ hoại sắc tam y thanh bần.
Hạnh tinh tấn là thường hằng
Không ở một chỗ du tăng ta bà.
Giữ giới cụ túc xuất gia
Là hạnh trì giới tăng già chánh chơn
Nhập đại định chốn lâm sơn
Tăng trưởng trí huệ cắt nhơn não phiền.
Bằng sự thuyết pháp tham thiền
Thực hành lục độ gieo duyên với đời.
Khất sĩ đắc quả hiện thời
Ba nghiệp thanh tịnh, đủ đầy lục thông.
A La Hán quả thành công
Vun bồi công hạnh viên thành Bích Chi.
Trở lại giáo hóa kịp thì
Là Bồ Tát thánh để đi độ người.
Bồ tát hạnh, tu nhiều đời
Viên thành Phật quả đắc ngôi Niết Bàn.
Bồ Tát hạnh quả hàm tàng
Như Lai toàn giác hiện đang độ đời.
Đại A La Hán cao ngôi
Là Bồ Tát thánh trên hàng Thanh Văn.
Cư sĩ tinh tấn chuyên cần
Sau khi bỏ xác hoàn thành nguyện tâm,
Mới mong chứng đắc lục thông
Thành A La Hán. Chớ trong hiện đời
Nhập lưu, Nhất vãng, Bất lai
Cư sĩ khó được quả này lúc sanh.
Như các sư khó đắc thành
Bích Chi, Bồ Tát vô sanh niết bàn.
Cư sĩ hạnh thí dẫn đàng
Nhẫn nhục, tinh tấn vào hàng dự lưu.
Cụ túc giới luật kiêm ưu
Tại gia cư sĩ không sao thực hành.
Chưa nhập định, huệ chưa sanh
Vậy từ Bồ tát chỉ dành khuyến tu.
Cư gia đang tập thiện từ
Còn trong trần cảnh khó trừ tội căn.
Bồ tát đa hạnh thánh nhân
Là bậc Bồ Tát lục thông đủ đầy,
Có hạnh đức của bậc thầy
Không phải đa hạnh là hay tùy hành,
Bỏ giới luật, bỏ hạnh Tăng
Trở làm cư sĩ lăng xăng bên ngoài.
Khất sĩ Bồ tát đủ tài
Lục thông đã đắc đủ đầy phép linh.
Cũng không tự tiện gọi mình
Là Bồ tát, huống chi hàng cư gia,
Còn say mê cảnh ta bà
Nhiễm ô bùn bụi xưng là thánh nhân,
Bồ tát cư sĩ giữa trần
Tưởng Phật xưa cũng là người cư gia.
Như thế đọa lạc trầm kha
Đoạn sự tấn hóa xuất gia của mình.
Làm gương quấy cho chúng sanh
Không lẽ lại tưởng là mình cao hơn
Bậc Thánh tăng đã xuất trần.
Nghĩa xuất gia đủ hai phần mới nên
Thân nương cảnh tịnh cắt duyên
Thân không giải thoát tâm yên cảnh nào.
Phật tăng xưa hiểu trước sau
Mượn cảnh thanh tịnh để vào chơn như
Tâm an định trú bi từ
Dụng tâm tạo cảnh chơn như khó hành.
Các Ngài xuất gia bằng thân
Đắc A La Hán tâm hành xuất gia
Thế mà thánh quả còn xa
Đâu như cư sĩ tại nhà nói suông
Tưởng rằng Bồ tát cao hơn
Phật là cư sĩ còn trong bùn lầy
Không cần ra khỏi cảnh đời
Giữ nguyên nghiệp tội là lời vọng ngôn.
Tuy Phật nói nhiều pháp môn
Ai tu đắc cũng vào đường Như Lai.
Tuy nói vậy mà xưa nay
Ai đắc quả dám mở lời tự xưng.
Mình là Phật, không làm Tăng
Thật là sái quấy lạc lầm biết bao.
Tâm như thế cảnh giới nào
Mà xưng Bồ tát cao hơn Thánh hiền.
Sao chẳng hiểu để kết duyên
Xuất gia khất sĩ một phen xuất trần.
Hoặc đi tìm kiếm chơn tăng
Gom hiệp lại để khuyếch trương tăng già.
Sửa chữa giới luật xuất gia
Chỉnh đốn đạo Phật thật là việc hay.
Lại đi chia rẽ trong ngoài
Ố tăng, phá đạo nói tài ích chi.
Nên cư gia phải nên đi
Xuất gia giải thoát làm vì chơn tăng.
Du phương hóa đạo độ trần
Bồ tát Thánh dạy Tăng, không luân hồi.
Bồ tát phàm dạy người đời
Thiện nhơn, cư sĩ luân hồi quẩn quanh.
Chính nghĩa cư gia tâm lành
Tích trử phước đức tập tành gieo nhân
Xuất gia khất sĩ cao trên
Dìu dắt kẻ khác bước lên như mình.
Nếu mình chưa sáng, chưa minh
Mà dạy người khác bảo tin khó thành.
Cư sĩ biết giữ phận mình
Lo tu học đừng nên bàn luận sâu.
Xuất gia, cư sĩ trước sau
Bồ tát, La Hán thấp cao miễn bàn.
2. TĂNG SƯ CHIA RẼ
Tăng đồ của Phật khi xưa
Có ba hạng trí. Hạng đầu Thanh văn
Đang học tập để trau tâm.
Hạng hai Duyên giác hết lầm đang tu.
Hạng ba Bồ Tát bậc thầy
Đang dạy học, ba bậc này là Tăng.
Khác nhau trình độ trí tâm
Giáo lý y bát cũng đồng như nhau.
Đều gọi chung là Tỳ kheo,
Ba hạng giáo lý thấp cao tùy hành.
Cùng tu giới định huệ sanh
Giáo pháp giác ngộ tri hành đắc ngay.
Từ ngày Phật tịch đến nay
Phân làm đại tiểu chia hai tông miền.
Đối nghịch chỉ trích lẫn nhau,
Một đàng cải cách đề cao đại thừa.
Ăn chay, y bát không trì
Theo như nho đạo chuyên vì lợi tha.
Một đàng y bát xuất gia
Ăn tam tịnh nhục gọi là nam tông.
Học pháp vi tế trau lòng
Thiên về tự độ tiểu thừa danh xưng.
Phân thừa chia giáo sai lầm
Thừa là trình độ trí tâm mỗi người.
Đâu phải mới sanh đại thừa
Hay tu thành Phật tiểu thừa mãi đâu.
Như Phật Thích Ca khi xưa
Trọn đời y bát tiểu thừa hay sao?
Phải chi các sư lo tu
Bỏ lòng ngã ái vui câu lục hòa.
Ăn chay y bát dung hòa
Chắc là chánh pháp Phật đà thạnh hưng.
Như chén bể được gắn lành
Vỏ lớn, ruột nhỏ có liền thịt cơm,
Thành nên trái giác ngon thơm
Đại tiểu hợp tác tốt hơn cho đời.
Chánh pháp truyền bá khắp nơi
Chúng sanh sẽ được hưởng lời pháp âm.
Các sư chia rẽ đấu tranh
Khác nào thân Phật xé thành làm hai,
Giết đạo Phật nên khó ai
Tu thành Phật được bởi hay lạc lầm.
Tín đồ cư gia hoang mang
Rớt rơi chán nản tư riêng lạc loài.
Đã vậy xứ Ấn ngày nay
Các sư tranh đấu lại bài xích nhau.
Cư gia chẳng biết làm sao
Lập môn, lập phái tránh sao khỏi nàn.
Chớ chi các sư hiểu rằng
Phải học, hiểu biết pháp môn hành trì.
Tu đến toàn giác, toàn tri
Giữ sơ giác, độc giác chi thiệt thòi.
Chỉ có giới định huệ thôi
Chấp chi thừa giáo để rồi cạnh tranh.
Trình độ đại thừa đừng (tự) xưng,
Để người nhận biết mình cần khiêm cung.
Biết người tiểu thừa chớ khinh
Dòm ngó phê phán cũng đừng nói ra.
Thật tu, thật học chính là
Không thừa, không giáo, không ta, không người.
Chỉ cần tu chơn chánh thôi
Quý hơn nói cãi nhiều lời khen chê.
Cần gì môn phái đông nhiều
Cho hư đạo, bởi giáo điều không nghiêm.
Xưa A La Hán rất đông
Tín đồ rất ít, nay chừng khác xưa.
Phật thánh ít, Tăng đông nhiều
Gạo lúa tấm cám thảy đều ở chung.
Làm sàng nức gãy rối tung
Chớ chi sàng lọc mới hòng an vui.
Sàng giới luật nứt gãy rồi
Tăng nhiều thiếu luật đến hồi đạo suy.
Ngọc quí hiếm có ít khi
Đất cát vô số người ta đâu tầm.
Đạo Phật mất tại Tăng đông
Ai cũng lầm tưởng mình dòng trưởng nam.
Tự xưng mình giữ đạo tràng
Tổ thầy xưa có nói làm thế đâu?
Tổ thầy chỉ dạy pháp tu
Theo pháp thuận thứ chớ đâu tranh giành.
Pháp nào hạp với chúng sanh
Ta người đều được lợi hành tốt nên.
Đoạn nhứt thiết ác trước tiên
Tu nhứt thiết thiện tùy duyên độ đời.
Được thế mới thật là người
Thừa hành chánh pháp giữa nơi cõi trần.
3. TÍN ĐỒ THẤT LẠC
Thuở xưa hồi Phật sanh tiền
Phật tăng chỉ thuyết pháp chơn độ đời.
Đem chơn lý dạy cho người
Chứ không chú trọng phụng thờ chi chi.
Đường thiên lý các Ngài đi
Không trụ một chỗ tứ y giữ tròn.
Tịnh xá là chỗ nghĩ chơn
Phật Tăng tạm nghĩ trên đường du phương.
Tịnh xá ở chỗ rừng vườn
Nhà giảng cây lá tạm dùng thuyết kinh.
Pháp tọa thấp giữa nhà dùng
Là nơi Phật ngự giảng kinh độ đời.
Tứ chúng Thinh Văn thảy ngồi
Trên đất thanh tịnh lãnh lời dạy răn
Đức Phật khi xưa dạy tăng
Lo tu giải thoát không màng danh xưng
Vì vậy số đông chư tăng
Chứng quả La Hán du hành độ sanh.
Không học nghề nghiệp thơ văn
Cũng không thờ phượng thánh thần chi chi.
Các sư chỉ lễ Phật khi
Nghe kinh học pháp hoặc khi thưa trình.
Thời gian còn lại tham thiền
Tâm không phút rảnh, thân yên tịnh nhàn.
Thời sau khi Phật niết bàn
Người ta ghi chép lời vàng giáo khuyên
Phân làm ba tạng diệu huyền
Bằng nhiều thứ chữ lưu truyền khắp nơi.
Độ xác thực được mấy mươi (%)
Cư gia truyền tụng cho lời Phật linh.
Đọc suông chẳng hiểu nghĩa kinh
Lời Phật muốn dạy chúng sinh thế nào.
Ý nghĩa chơn lý ra sao
Tăng còn không hiểu làm sao chỉ rành.
Thôi thì đọc tụng xưng danh
Tin lời Phật như phép linh cứu nàn.
Hình thức tín ngưỡng lan tràn
Khiến người muốn hiểu vô vàn khó khăn.
Sưu tầm khảo cứu lăng xăng
Bươi từng chút vẹt gai chông cản đường.
Muốn tránh khỏi nạn xích xiềng
Tránh xa Tông giáo chỉ chuyên cúng cầu.
Thời xa Phật ít người tu
Ai cũng muốn đạo đông tín đồ nhiều.
Mở rộng lớp dưới dắt dìu
Kẻ ác lên thiện nên người cư gia.
Mà quên lảng sự xuất gia
Lo tu giải thoát chính là mục tiêu.
Có khi cư gia kéo lôi
Các sư chung lộn với đời không hay.
Cư gia muốn cho ai ai
Cũng là cư sĩ lập ngay đạo trời.
Trong số cư gia có người.
Chưa hiểu mục đích chấp người chấp ta.
Cho là giáo pháp cư gia
Bền vững đúng đắn thật là quấy thay.
Cư gia ấy thật là sai
Vướng trọng tội hủy Tăng già tu chơn.
Cư gia sở học lão thông
Không trí huệ dễ lạc lầm đảo điên.
Sư ít học, lo tham thiền
Có được cái học tự mình ngộ ra.
Pháp học, pháp hành dung hòa
Hơn là cái học sa đà mênh mông.
Có học pháp, hành chưa thông
Người đâu tin tưởng chỉ ròng nói suông.
Đức tu thắng phục chúng nhơn
Cậy tài học để tranh hơn khó thành.
Phật xưa xuất gia tu hành
Chính từ nơi chỗ thật hành khó khăn,
Mới sanh trí huệ toàn năng
Nhờ học chậm rãi mới kinh nghiệm nhiều.
Hưởng được pháp vị cao siêu
Thơm ngon ích lợi để điều phục tâm.
Nay trọng tài học quên hành
Tưởng lầm cư sĩ trọn lành chánh chân.
Đem đạo gia nhập thế trần
Theo các ngoại giáo mất phần thanh cao.
Đức Phật Thích Ca thuở nào
Không còn hình bóng gương cao dạy đời.
Tịnh tâm ngó lại xem nơi
Giữa chánh điện của ngôi chùa ngày nay
Nguy nga lộng lẫy đẹp thay
Chẳng có pháp lý dạy người tu chơn.
Lo thâu tín đồ cho đông
Bận lo lớp dưới nên không thời giờ
Sư thủ tự cho tín đồ
Bày ra cúng kiến phụng thờ trang nghiêm.
Chùa nay nhà cất mênh mang
Cốt tượng đủ thứ lạnh tanh bóng người.
Chỗ ấy chỉ để làm nơi
Cho người cầu vái thỉnh mời Phật tiên.
Không phải là nơi đạo tràng
Tứ chúng tu học tinh thần nêu cao.
Và không biết đến khi nào
Chúng ta mới sẽ gặp nhau hằng ngày,
Trong một nhà mát sơ sài
Có vị Bồ tát diễn bài pháp âm,
Giảng dạy đạo lý uyên thâm
Vượt qua khỏi sự mê lầm tà tin.
Đời nay vật chất thạnh hành
Con người bị lún ngộp chìm quá sâu.
Không có thời giờ để tu
Nên khi chết lo sợ dùm cho nhau.
Mọi người xúm lại cầu siêu
Đưa về tịnh thổ mong siêu linh hồn.
Hoặc bằng kinh kệ đưa đường
Làm chay, bố thí, cúng dường trai gia.
Ít ai hiểu siêu (là) vượt qua
Độ là bờ giác mà ta hướng về,
Tịnh độ cõi đất không xa
Tăng bảo giới luật là nhà Tây phương.
Lại cũng lắm kẻ bình thường
Khinh Tăng khất sĩ, ghét đường xuất gia,
Vậy mà khi chết thiết tha
Cầu xin vái nguyện về nhà Tây phương.
Thử người ấy còn hiện đương
Sống trong trần thế không thường tu tâm.
Khuyên bảo người ấy bỏ trần
Giải thoát tu học có làm được không.
Nghĩa chữ siêu phải tỏ thông
Vượt qua, bước tới, lòng không đắm trần.
Siêu địa ngục, ngạ quỷ phần
Siêu ngạ quỷ ắt đến tầng chư thiên.
Siêu chư thiên đến Phật thân
Chữ siêu là tiến hóa dần vượt lên.
Siêu tham bố thí gieo duyên
Siêu sân hận, nhẫn nhục lần sửa tâm.
Siêu si mê là siêng năng
Siêu ác đến thiện, siêu trần giác chơn.
Vạn ức pháp, vạn ức tên
Pháp để siêu vượt bước lên dần dần.
Siêu vật chất đến tinh thần
Siêu đời là đạo tăng phần an vui.
Phật xưa nói pháp dạy người
Gọi là siêu độ cho người trầm luân.
Khi xuất gia vào đất Tăng
Tức là độ tận không còn tríu mê
Cầu xin cha mẹ hướng về
Quy y Tam bảo trọn bề hiếu thân.
Con ngổ nghịch đánh dạy răn
Để biết hối lỗi siêu thăng hiện tiền.
Khuyên lơn bạn hữu tu hiền
Cũng để siêu độ về miền lạc bang.
Quan tâm con cháu anh em
Nhắc khuyên thường phải tu hiền là siêu.
Như vậy giác ngộ là siêu
Phải giải thoát khỏi các điều trói trăn.
Như vậy trong các duyên nhân
Bằng thưởng, phạt hay khuyên răn mọi điều.
Đó là siêu độ hiện tiền
Không đợi đến chết lập đàn cầu siêu.
Cũng như thế mà khi xưa
Con khuyên cha mẹ đi tu không thành.
Nên phải thỉnh rước Phật Tăng
Đến nhà sớt bát trai tăng cúng dường.
Sau xin dạy đạo diệu huyền
Cho cha mẹ được siêu miền tây phương.
Đời sau ít có Pháp sư
Cư gia xúm lại đem kinh tụng trì
Giảng giải nghĩa lý vân vi
Khuyên tu học hiểu cũng vì cầu siêu.
Đời nay không hiểu bày điều
Lo lót hối lộ Diêm Vương, Ngọc Hoàng.
Bày ra lắm chuyện vua quan
Ít ai hiểu, pháp thí đàn cầu siêu.
Phật xưa giác ngộ tiêu diêu
Đi tu giải thoát, dạy điều phục tâm.
Ai muốn siêu độ chúng sanh
Xuất gia khất sĩ làm Tăng tu hành.
Cắt tham ái của chính mình
Mới mong diệt được vọng tình người ta.
TÓM LẠI
Đạo Phật ngày nay khác xa
Không còn giống được Tăng già khi xưa.
Ai cũng xưng danh Phật thừa
Giới luật không giữ chỉ trì niệm danh.
Tông giáo rộng, tín ngưỡng đông,
Giới luật càng mất đạo vàng càng lu.
Vật chất thạnh, Tăng già suy
Tăng là giềng mối đạo sư bao người.
Thế mà Tăng lại chia lìa
Thần vật chất ắt đón đưa gọi mời.
Hoành hành chôn lấp mọi người
Trách sao trần thế đến hồi nguy nan.
Vậy muốn chấn hưng đạo tràng
Hãy nên thu hẹp các thừa giáo tông.
Xưa nay mở cửa thâu đông
Nay tạm đóng cửa sắp phân lớp trường.
Xương minh giáo lý nêu gương
Khuyến khích cư sĩ lên đường xuất gia.
Thống nhất toàn thể tăng già
Quần tăng đại hội để mà chấn hưng.
Nâng cao cảnh giới tinh thần
Mới mong độ được số đông nhiều người.
Tăng đủ giới luật thảnh thơi
Gắn liền tông giáo, quy hồi cư gia.
Vẹt bóng mê cõi ta bà
Ánh sáng chánh pháp lan xa cứu đời.
Như khi đức Phật sinh thời
Mới mong cứu vãn cõi đời hôm nay.
Cư sĩ đều nên xuất gia
Tăng sư phận sự dung hòa nâng cao.
Người hành chưa đặng góp vào
Ủng hộ giáo pháp, cùng nhau tu hành.
Chớ đừng ố chọi lăng xăng
Kiêu sa ém tội cũng không ích gì.
Khuyến khích giúp đỡ người đi
Hợp tác sửa chữa những gì chưa hay.
Nâng cao giới luật hàng ngày
Đó là phận sự của người xuất gia.
Phận sự chính của Tăng già
Chung tay chỉnh đốn mới là quý nên.
Phải tạo nấc thang đi lên
Chỉ bờ mé cho người mê bước vào.
Vớt người nguy phải sắm tàu
Đó là phận sự hợp nhau để làm.
Cõi đời biển khổ mông mênh
Chúng sanh lặn hụp thảm thương thay là.
Bổn phận Tăng bảo chính là
Chỉnh đốn giáo hội lục hòa nêu gương.
Thì các tông giáo tự nhiên
Hòa hợp thống nhất các miền bắc nam.
Hôm nay đạo Phật không làm
Chỉnh đốn không được, thì hàng Tăng sư
Hãy nên tìm chỗ riêng tư
Rừng sâu núi vắng lo tu riêng mình.
Hơn là ở chốn thị thành
Xuất gia vô hạnh ô danh Tăng già.
Cư gia hủy mạ xót xa
Ta người đều lỗi thật là uổng thay.
Chỉnh đốn được thì từ nay
Chiến tranh tông giáo dứt ngay không còn.
Tăng già tu để nêu gương
Tăng già hòa hợp dứt đường chiến tranh.
Nêu cao đức hạnh vô tranh
Xây dựng cõi đạo an bình yên vui./.
[1] Nguyên văn trong Chơn Lý Đức Tổ Sư,
Các bài viết liên quan
- Quan Thế Âm - Thứ Sáu, 19:27 10-06-2022 - xem: 102 lần
- Vô lượng cam lộ - Thứ Hai, 19:22 06-06-2022 - xem: 83 lần
- Pháp tạng - Thứ Hai, 19:46 30-05-2022 - xem: 171 lần
- Tu và nghiệp - Thứ Năm, 22:57 26-05-2022 - xem: 215 lần
- Chơn lý Đạo Phật - Thứ Bảy, 23:09 21-05-2022 - xem: 136 lần
- Vị hung thần - Thứ Ba, 22:29 03-05-2022 - xem: 165 lần
- Đại thừa giáo - Thứ Ba, 22:10 03-05-2022 - xem: 140 lần
- Trường đạo lý - Thứ Sáu, 16:04 29-04-2022 - xem: 230 lần
- Nguồn đạo lý - Thứ Tư, 20:12 20-04-2022 - xem: 190 lần
- Con sư tử - Thứ Tư, 19:58 20-04-2022 - xem: 219 lần
- Võ trụ quan - Thứ Ba, 13:52 19-04-2022 - xem: 237 lần
- Sợ tội lỗi - Thứ Sáu, 06:50 11-03-2022 - xem: 318 lần