CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐÃ GHÉ THĂM TRANG NHÀ. CHÚC QUÝ VỊ AN VUI VỚI PHÁP BẢO CAO QUÝ !

TP.HCM: Đại đức Minh Sơn giảng về “62 Kiến chấp” nhân khóa an cư tại Pháp viện Minh Đăng Quang

Sáng 24/6/2025 (29/5/Ất Tỵ), trong khuôn khổ khóa ACKH PL.2569, ĐĐ. Minh Sơn đã có buổi thuyết giảng tại trường hạ Pháp viện Minh Đăng Quang (TP.Thủ Đức, TP.HCM) về chủ đề: “Tà kiến và Chánh kiến”, được trích giảng từ Kinh Phạm Võng, bài kinh đầu tiên trong Trường Bộ Kinh.

Mở đầu thời pháp, ĐĐ. Minh Sơn đã dẫn nhập bằng chính lời dạy của Đức Phật, trích đoạn tiêu biểu trong kinh: “Này các Tỷ-kheo, có những Sa-môn, Bà-la-môn, luận bàn về quá khứ tối sơ, chấp kiến về quá khứ tối sơ, y cứ về quá khứ tối sơ, đề xướng nhiều sở kiến sai khác, với mười tám luận chấp. Và y chỉ theo gì, căn cứ theo gì, những Sa-môn, Bà-la-môn ấy luận bàn về phía quá khứ tối sơ, chấp kiến về quá khứ tối sơ, y cứ về quá khứ tối sơ, đề xướng ra nhiều sở kiến sai khác với mười tám luận chấp?

Từ nền tảng ấy, ĐĐ. Minh Sơn triển khai nội dung cốt lõi của Kinh Phạm Võng, bài kinh mà Đức Phật đã phương tiện giảng giải, nhằm vạch rõ và bác bỏ "62 loại tà kiến" từng được các Sa-môn, Bà-la-môn thời Ấn Độ cổ đại chấp thủ. Đại đức phân tích, chính những quan điểm sai lạc ấy đã khiến chúng sinh trầm luân trong luân hồi sanh tử, chìm đắm trong khổ đau triền miên mà không có lối ra.

Theo bài kinh, "62 tà kiến" được phân thành hai nhóm chính:

  • "18 loại luận chấp về quá khứ", liên quan đến các quan niệm sai lầm về bản ngã và sự hình thành của vũ trụ trong thời quá khứ.
  • "44 loại luận chấp về tương lai", xoay quanh những suy đoán sai lầm về sự tồn tại của bản ngã và vũ trụ sau khi chết.

ĐĐ. Minh Sơn đã nhấn mạnh điểm cốt lõi: Dù đa dạng về hình thức, tất cả tà kiến ấy đều có thể quy nạp thành hai loại cực đoan chính:

  • Thường kiến: Chấp rằng có một linh hồn hay bản ngã vĩnh cửu, trường tồn sau khi chết, hoặc sinh về các cảnh giới thiên đường vĩnh hằng. Quan niệm này khiến chúng sinh không nhận ra tính vô thường, vô ngã của các pháp.
  • Đoạn kiến: Chấp rằng chết là hết, không có đời sau, không có nhân quả báo ứng. Do đó, con người dễ buông lung, đắm mình trong dục lạc, mặc tình tạo tác điều ác.

Đại đức nhắc nhở: "Chính hai cực đoan này đã tạo thành lưới tà kiến trói buộc chúng sinh trong vòng luân hồi sinh tử. Đức Phật đã từ bi chỉ dạy con đường Trung đạo – tức Bát Chánh Đạo – để thoát khỏi lưới tà ấy, trong đó Chánh kiến chính là nền tảng quan trọng nhất".

Chánh kiến giúp hành giả thấy rõ bản chất vô thường, khổ, vô ngã của vạn pháp; thấy rõ nhân quả, nghiệp báo; từ đó buông xả mọi chấp thủ sai lầm, đoạn trừ tà niệm và tiến đến giải thoát rốt ráo. ĐĐ. Minh Sơn nhấn mạnh, phần lớn chúng ta trong quá trình tu học chỉ đạt được Chánh kiến từng phần, và vẫn còn bị chi phối bởi những tà kiến vi tế. Chỉ khi đạt đến quả vị A-la-hán, hành giả mới hoàn toàn thoát khỏi mọi trói buộc của tà kiến, đạt được Chánh kiến viên mãn và an trú trong giải thoát.

Khép lại thời pháp, ĐĐ. Minh Sơn ân cần sách tấn đại chúng: "Trên con đường tu tập, mỗi hành giả phải luôn tự quán chiếu tâm mình, tinh tấn thực hành Bát Chánh Đạo, nhất là Chánh kiến, để từng bước phá vỡ lưới tà kiến, thể nhập Chánh pháp và hướng đến mục tiêu tối hậu của đời xuất gia: giải thoát sanh tử, lợi lạc tự thân và tất cả hữu tình".

 

Một số hình ảnh được ghi nhận:

    Chia sẻ với thân hữu:
    In bài viết:

Các bài viết liên quan