Thần mật
- NT. Tuyết Liên
- | Thứ Sáu, 21:06 07-01-2022
- | Lượt xem: 642
THẦN MẬT
Tác giả: Đức Tổ Sư Minh Đăng Quang
NT. TUYẾT LIÊN chuyển thơ
---o0o---
Thân mật là không hay làm
Khẩu mật là không hay nói
Ý mật là không hay tưởng nhớ.[1]
Ba mật kín đáo bên trong
Gồm đủ ba mật thần thông hiển bày.
Nói làm không lộ ra ngoài
Làm nói tưởng loạn mất ngay phép thần.
Ý duyên thân khẩu mà sanh
Không còn thân khẩu tịnh thanh ý thiền.
Không nói làm tưởng là duyên
Đưa đến kết quả định yên tinh thần.
Thân khẩu ý loạn là nhân
Làm cho cuộc sống trăm phần khó khăn
Chơn như là ý định yên
Như vỏ ruột kín tất sinh mộng ngòi
Rồi ngòi mộng sẽ sanh cây
Cây có do vỏ ruột hay biến thành.
Cái ý trước do mộng sanh
Ý sau ngòi mộng biến thành thân cây.
Thân cây như là phép thần
Từ hột mộng nhỏ biến thành cây to.
Hạt kín tốt là duyên do
Phép thần thông hiện là do hột đầy.
Hột sống là hạt chắc đầy
Tâm chơn ba mật đủ đầy viên dung.
Ý mật là có thần thông
Trong ba cái mật, khẩu thân tạm dùng,
Để nuôi ý mật bên trong,
Ý mật có, khẩu thân không ngại gì.
Tâm có ba phần diệu kỳ
Linh, giác, thần có tức thì linh thiêng.
Thần là sức sống hiện tiền
Giác là cái biết sự duyên cuộc đời.
Linh là linh nghiệm ứng thời
Bộ máy ngũ tạng giữa nơi thân mình.
Không ngũ tạng không tồn sinh
Không linh, sống biết như hình nộm thôi.
Người như thế chịu thiệt thòi
Việc không toại ý, khổ đời trầm luân
Bởi thiếu linh nghiệm thần thông
Mảng lo làm nói lông bông vọng tình.
Không yên lặng sẽ mất linh
Không linh là bởi vọng tình lăng xăng.
Đúng chơn lý mỗi chúng sinh
Tự nhiên yên lặng mật linh phủ trùm.
Người không yên lặng lạc lầm
Say mê giả cảnh kiếm tầm mất công.
Bám theo trần, khổ không công
Vô thường, vô ngã xoay vòng đảo điên.
Lúc nào chịu bỏ trần duyên
Tự nhiên yên lặng linh thiêng hiển bày.
Giống như mặt kiếng bên ngoài
Không dính bụi sẽ rạng ngời sáng trong.
Người mắc tai nạn tử vong
Cũng tại nơi sự tưởng mong nói làm.
Hột nứt, mộng thúi, ruột hôi
Hoa búp kín, mới là thời hoa xinh.
Tâm hồn tốt đẹp yên bình
Khi đủ ba mật, khó nhìn thấy tâm.
Ngọc vô giá, loại khó tầm
Vậy nên những kẻ tu tâm giữ gìn.
Tâm kín đáo, có sức linh
Là người biết sống cho mình lạc an.
Không còn sợ sệt tai nàn
Thông suốt hai cảnh nhẹ nhàng có không.
Người có sức mạnh phi thường
Không ai sánh được, lực đương nhiều người.
Dời non, lấp biển như chơi
Làm chủ sống chết, sống đời vui thay.
Biết được quá khứ vị lai
Biết rõ quá khứ hiểu ngay tâm người.
Mạnh mẽ, định tỉnh, vui tươi
Lực ba cái mật của người lặng yên.
Linh hồn cứng chắc tự nhiên
Do không phiền não đối duyên cuộc đời.
Loạn vọng làm hại tâm người
Như sắt đỏ dưới búa người thợ dao.
Phóng tâm năng lượng tiêu hao
Ý thiếu sức mạnh làm sao sống còn.
Một người quán tưởng tịnh tâm
Định ý một việc, phóng tâm mất hình.
Như một người học thôi miên
Chăm chú một việc và ngưng nói làm.
Lâu ngày tư tưởng lắng dần
Gom hiệp một chỗ mà thành linh thiêng.
Người tập thần nhãn nhìn đèn
Ngó ngay một vật lâu quen định thần.
Dùng mắt sai quỷ khiến thần
Bảo đi, bảo chạy bằng thần lực tâm.
Mắt là thần, chủ của tâm
Nhìn ánh mắt, biết được tâm của người.
Mắt loạn là ma hiện thời
Mắt Phật định tỉnh rạng ngời ánh quang.
Người lực sĩ trước khi làm
Muốn nhấc khối đá phải gom lực thần.
Ba cái mật phải tập trung
Miệng ngậm kín lại nói thầm nhẹ lên.
Thân phải tập trung cơ gân
Ý tưởng khối đá nhẹ nâng lên liền.
Người làm một cách tự nhiên
Gồm đủ ba lực quả nhiên nhẹ nhàng.
Người võ sĩ khi tập rèn
Miệng họ thét, thân ý liền theo nhau.
Người lái xe ý tại đâu
Tay chân theo đó mới hầu đến nơi.
Thân khẩu ý nếu rạc rời
Việc không kết quả khi người loạn tâm.
Một người có đủ ba phần
Thân khẩu ý thiện mới thành hiền nhân.
Nhược bằng thiếu mất một phần
Không thành tựu, hạt giống cần đủ ba.
Thân khẩu ý đủ chính là
Tâm, hạt giống tốt để ta giữ gìn.
Vậy nên tu tâm của mình
Là phải trau sửa giữ gìn tâm viên.
Khi nào tâm được tịnh yên
Ẩn mật kín đáo tâm liền sáng ra.
Chúng sanh khổ chính bởi là
Quen tánh xao động tạo ra tai nàn.
Muốn tập ba mật định an
Trước phải mượn đức tin làm chỗ nương,
Để được tinh tấn thường thường
Sẽ có kết quả linh thiêng cho mình.
Ba mật đầy đủ mới linh
Chính nhờ thân khẩu của mình lặng yên.
Đức tin chính là cơ duyên
Để ta gắng chí cần chuyên tu hành.
Tinh tấn trì chú, niệm danh
Tập ba mật định phát thành thần thông.
Dùng pháp làm cho lục căn
Ba nghiệp trong sạch thần thông hiển bày.
Trong định quả linh có ngay
Trong yên lặng sẽ hiển bày thần thông.
Muốn định yên giữ niệm lòng
Ghi nhớ một việc, tập trung một điều
Tầm tõi quán xét một câu
Thấu đáo nghĩa lý pháp mầu tâm minh.
Thân khẩu ý thật lặng thinh
Chơn như định trụ tâm mình sạch trong.
Khó nhứt là sự bền công
Nên phải tạm mượn đức tin ban đầu
Hay là bổn thệ nguyện sâu
Để lực tinh tấn làm cầu đưa duyên.
Lục căn thanh tịnh hiện tiền
Mới có trí huệ, viên thành Phật tâm.
Trí huệ quán xét không lầm
Diệt dứt phiền não, căn thâm nhiều đời.
Bảo giữ mật định sống đời
Đó là kết quả của người tu chơn.
Ma quỷ kia cũng linh thiêng
Cũng đắc thần mật, giới hiền thì không.
Không có trí huệ sáng thông
Thiếu giới, định, huệ nên không bền dài.
Phép linh sẽ mất có ngày
Cũng rất nguy hiểm cho người dụng công.
Vì bởi tự cao ham danh
Lạc vào tà kiến tội sanh càng nhiều.
Tham sân phiền não đủ điều
Thần thông sẽ mất khó điều phục tâm.
Vì tật chướng đã lậm mang
Sa vào địa ngục nên càng khổ thêm.
Nên người tu phải biết rằng
Quả linh vốn sẳn nguồn tâm ban đầu.
Chớ không tìm kiếm đâu đâu
Hướng theo niệm quấy mà sầu khổ thân.
Người biết tu quý tinh thần
Giữ gìn ba mật diệt phăng não phiền.
Tu để cho tâm bình yên
Cho đời tốt đẹp bình an vạn loài.
Dứt nghiệp tội, tránh đọa đày
Phép linh là phụ. Tuệ và tâm chơn
Mới là của cải tảng nền
Cần hiểu Phật là niết bàn, chơn thân.
Phép linh chỉ giúp đôi phần
Trong khi hoạn nạn mới cần giúp thêm.
Người đi núi tin thần tiên
Đi dù mệt nhưng tưởng tin có thần,
Ý nghĩ và miệng nói thầm
Khỏe ! khỏe! Ý tập trung từng bước chân.
Mượn đức tin có thần tiên
Mà người khỏe thiệt, thật thần diệu thay.
Nhờ đức tin ba mật đầy
Thành tựu linh ứng, không ngoài đức tin.
Đi đường xa bụng đói kinh
Ý tưởng tượng mình đã ăn bánh rồi,
Bụng no, miệng ngọt, khỏe thôi
Tinh thần hăng hái như hồi ăn no.
Đề mục, đức tin làm cho
Có thể nhịn được thêm năm bảy ngày.
Có người mắc phải bệnh nơi
Thân thể nóng lạnh, ngăn hơi, nhức đầu.
Người ấy dùng đức tin sâu
Lực ba cái mật, dẫn đầu ý căn
Thay thuốc tạm thời chống ngăn
Cũng đạt kết quả công năng diệu kỳ.
Người mất ngủ dụng pháp ni
Nói thầm ngủ ngủ tưởng khi ngủ rồi.
Người bị khí uất ngăn hơi
Niệm danh hiệu Phật nhờ nơi gia trì.
Nói trong trí thông xuống đi
Ý tưởng tượng hơi đã đi xuống rồi,
Thở ra vô tiếp hơi dài
Chỉ trong vài phút bệnh này tiêu tan.
Người có đức tin lâu năm
Mượn danh hiệu Phật lực thần gồm thâu.
Thân khẩu ý mật phép mầu
Ý quyết định thì việc nào cũng nên.
Đứt tay sợ sệt than rên
Đau, đau thì sẽ càng thêm đau nhiều.
Tướng bị chặt đứt mất đầu
Thân trên lưng ngựa, tay còn vung gươm
Nhờ ba cái mật kết gom
Tinh thần mạnh mẽ, lực còn hăng say.
Người sợ ma quỷ có ngay
Bị ma quỷ nhát, nhập ngay vào mình.
Người đủ lực có tinh thần
Dù trước nghịch cảnh, nhưng không việc gì,
Thản nhiên bình tỉnh điều nghi
Thông minh, sáng suốt việc gì cũng xong.
Người yếu đuối sợ dịch ôn
Nên bị ôn dịch hớp hồn bệnh luôn.
Người không bệnh muốn người xem
Mình quan trọng, nên miệng rên đau hoài
Ý tưởng đau, thân bệnh ngay
Thuốc không trị được, nếu giữ hoài niệm đau.
Thất tình muốn chết muốn đau
Thân không cử động, tinh thần mau suy.
Đau tư tưởng không thuốc gì
Chữa khỏi được, bởi mật suy hoàn toàn.
Con bệnh nặng cha tới thăm
Thương cha con nói khỏe hơn nhiều rồi,
Ráng cử động đi, nói, cười,
Tưởng khỏi bệnh dù nhiều ngày không ăn.
Một người vì yếu tinh thần
Lúc nào cũng sợ thình lình bị xô
Té xuống sông, bị giựt mình
Sợ chết hăng hái lội nhanh vô bờ,
Trở nên can đảm không ngờ
Thế là hết bệnh sợ lo không còn.
Người có tánh ghét, giận, buồn
Thân sẽ sanh bệnh, mau già héo khô.
Thiếu tinh thần, trí ngẩn ngơ,
Mật không dung hợp, thuốc mô trị lành.
Thân người chết, còn tinh thần
Tim đã ngừng đập, tay chân lạnh rồi.
Họ còn nuối chờ một người
Miệng nói khoan chậm, mật thời tập trung,
Ý tưởng phải sống chờ duyên
Khi con cháu đến mới yên lòng này.
Bấy giờ mới chịu xuôi tay
Nằm yên chờ chết, chết ngay như nguyền.
Một khi thân xác không còn
Nếu chết oan ức, lòng đang hận thù.
Uất khí mạnh mẽ không tiêu
Trở thành ma quỷ báo cừu oan gia.
Nỗi uất hận khiến người ta
Trở nên tinh quỷ cũng là đương nhiên.
Người muốn sống chết theo duyên
Tập trung ba mật, định yên tinh thần.
Dù thân hư hoại nhiều phần
Ý tưởng muốn sống nói thầm chưa sao
Xem mình như mạnh không đau
Thân cố gượng, đến ngày nào muốn đi.
Bấy giờ nói chết, chết đi
Ý tưởng đã chết, thân thì nằm yên.
Không ăn muốn được chết liền
Thế là chết thiệt tùy duyên như nguyền.
Như vậy ta thấy rõ ràng
Sống chết, đau mạnh do mình quyết tâm.
Yếu tố nước uống, thức ăn
Bà con quyến thuộc một phần nhỏ thôi.
Tinh thần mạnh mẽ định rồi
Ba mật gom trụ tức thời chuyển sinh.
Một người đời trước sẳn lành
Đời này không ác, không tham nhẹ nhàng.
Phong thái tỉnh táo nghiêm trang
Không ưu, không loạn, lúc đang bình thường.
Họ nhận thấy rõ mộng điềm
Biết mình sẽ chết ưu tiên chọn ngày.
Được toại nguyện khỏe khoắn thay
Do nhờ ba mật đủ đầy yên an.
Có người cư sĩ ngày thường
Tâm vọng động bởi lo toan các điều.
Lúc đau tịnh định tinh thần
Ba mật tròn đủ, đức tin chánh cần.
Họ có thể hiện điềm lành
Trong giờ bỏ xác hiện thành niềm vui.
Một người xuất gia tu thiền
Mượn đức tin, gom ba mật liền trụ tâm.
Không thiết ngoại sự cảnh trần
Không biết thân khẩu ý phàm là chi.
Họ dùng năng lực duy trì
Tư tưởng, sức mạnh diệu kỳ phép linh.
Trần cảnh quấy rối đảo điên
Mà quên lửng món báu thiêng nơi mình.
Mãi ôm đeo cái giả danh
Bọt nước tan hiệp, khổ mình không công.
Một tu sĩ đắc thần thông
Khi tâm xao động, thần thông không còn.
Ma quỷ nào dám tự tôn
Người phàm cõi tục tỉnh hồn hay mơ.
Đạo sư định lực tập trung
Ở trên núi tuyết, cởi trần vận công,
Gom hơi nóng ở trong thân
Làm khô trăm cái bao dầy một đêm.
Đạo sĩ dùng tưởng làm nên
Cục lửa dẫn số chạy quanh trong người.
Người kia quán tưởng định rồi
Thấy cục lửa nhỏ đến hồi bằng thân,
Bằng cái nhà, chạy vòng vòng
Chạy cả thế giới đều trong ý thần.
Các sư ba mật linh thông
Dùng tư tưởng nói chuyện chung xa gần.
Bậc La Hán mỗi bước chân
Từ núi này đến núi khác cũng bằng định tâm.
Thiền sư nhập định linh thông
Biết tất cả chuyện như không biết gì.
Tham thiền qua khỏi thiền chi
Tầm sát, tỉnh giác tự tri nơi mình,
Trong cái yên lặng ứng sinh
Xúc tiếp nhận được điển lành tự nhiên.
Có sự chỉ dạy tùy duyên
Nhìn thấy rõ biết mọi miền, mọi nơi.
Nhìn xa túc mạng nhiều đời
Soi rõ quá khứ, vị lai tột cùng.
Pháp sư đang giảng pháp âm
Gặp phải đoạn khó định tâm thông liền.
Trong cái yên lặng tự nhiên
Đủ ba cái mật có liền thần thông.
An hòa diệt tận phóng tâm
Không còn xao xuyến, một năng lực thần.
Nghị lực làm chủ được tâm
Thắng lực, toàn lực tự tâm yên bình.
Nếu tâm yên lặng nhận xem
Những sự kiện đến quanh mình nhỏ to.
Ghi nhật ký mọi duyên do
Theo dõi kết quả đến cho sau này.
Có những tin báo ngày mai
Tương tợ, trái ngược việc này suy ra,
Nhiều năm kinh nghiệm dần dà
Do sự tích lủy mà ta biết nhiều.
Trở nên tiên tri đại tài
Có nhiều sách để ngày sau cho đời.
Trong yên lặng tự nhiên thôi
Ba mật linh ứng cho người định tâm,
Việc sắp đến biết không lầm
Như nhà mỹ thuật khéo phần chuyên môn.
Nhà tiên tri biết rõ hơn
Tập trung chuyên chú thành công hơn người.
Người thân khẩu vọng bên ngoài
Không chú ý, cũng chẳng hay tịnh lòng,
Sự giải đãi chẳng bền công
Thì việc chẳng sáng khó mong thành tài.
Có hai người học cùng thầy
Cùng vào một lượt, học bài học chung.
Một hôm thầy có việc công
Bảo hai trò đến bảo đồng đưa thư.
Trên đường trò khó thông tin
Sự kiện trước mắt chỉ trong một giờ.
Có một con voi cái già
Mù một mắt trái, trên lưng cỏng người,
Đàn bà có mang trong người
Một đứa bé gái tuổi chừng sáu năm.
Điều ấy làm cho trò sang
Không tin cải lại việc càng khó tin.
Đến khi gặp mới giựt mình
Mới biết trò khó hơn mình tiên tri.
Khi về mách lại so bì
Rằng thầy dạy lại thiếu đi công bình.
Thầy rằng không dạy phép linh
Tiên tri, thần nhãn thật tình không ngơ.
Bấy giờ trò khó mới thưa:
“Nhờ thầy dạy bảo định tâm bao ngày
Không nghĩ đến việc bên ngoài
Gắng công quán xét việc này mới thông.
Nhờ ba cái mật tập trung
Nhận biết được việc đang cùng xảy ra”.
Các nhà trinh thám chuyên gia
Không hay giao tiếp các nhà chung quanh.
Ít nói, ít làm mà nên
Thành công bí mật tuổi tên một đời.
Sưu tầm, khảo cứu, tìm tòi,
Người chuyên nghiệp chọn ở nơi vắng người,
Trong chốn yên lặng thảnh thơi
Trở nên bí mật thành người siêu nhân.
Bài học trong cõi hồng trần
Môn nào cũng vậy tự thân hoàn thành.
Người chỉ nương học bước đầu
Rồi sau tự học tầm cầu tiến lên.
Đến cõi bao quát không trên
Không ai thấy được hành tung của người.
Người học đạo cũng vậy thôi
Nương theo văn tự lúc đầu ban sơ.
Sau rồi tự biết căn cơ
Vào trong huyền bí chính nhờ tịnh tâm.
Thân nào cũng chỉ tạm nương
Từ nơi cái giả tìm đường mà đi.
Từ hữu vi đến vô vi
Đến với cái thật bỏ đi huyển hài.
Linh hồn tồn tại bền dài
Xác thân sẽ mất nào ai giữ gìn.
Người không có ba mật linh
Như có xác thịt mà không linh hồn.
Người sợ bóng tối ban đêm
Bởi thiếu ba mật tinh thần không an.
Kẻ ấy chết khổ vô vàn
Sợ chỗ vắng vẽ không an tinh thần.
Đường luân hồi mãi dấn thân
Thiếu tự chủ nên phải vương khổ nàn.
Nên người tu phải giữ gìn
Ba mật đầy đủ tâm mình vững an.
Có được bản lãnh phi thường
Chưa đắc quả Phật, lực đương đại hùng.
Người nhập định phát thần thông
Trang nghiêm thuần hậu thể đồng Phật tăng.
Người tâm bình đẳng mực trung
Tránh được tai hại thung dung niết bàn.
Không còn lạc nẻo lầm đường
Đi sâu vào cảnh thật thường trơ trơ.
Vậy sự học của người tu
Học giới định huệ điều nhu tâm hành.
Sự tu người là không tranh
Trau giới định huệ thực hành chơn như.
Học chơn lý hiểu cách tu
Tu đúng pháp, thoát hiễm nguy lạc lầm.
Vì đời là cõi lạc lầm
Người lầm lạc thì tinh thần chơi vơi.
Hoảng hốt rối loạn khổ đời
Tạo thêm nghiệp tội tự nơi mình làm.
Vô minh nhắm mắt đi càn
Biết đâu phương hướng thoát đàng trầm luân.
Khó tự giác, khó biết dừng
Vay mãi trả mãi khổ thân vô thường.
TÓM LẠI
Nếu muốn tu phải biết đường
Xuất gia khất sĩ giữ thường luật tăng.
Giới thanh tịnh có công năng
Giúp người ngăn dứt nghiệp trần đảo điên.
Người giải thoát cảnh vắng êm
Đắc sanh thần mật niết bàn tịnh thanh.
Nhờ cảnh vắng mới tạo thành
Tâm vắng thành tựu vô sanh niết bàn.
Người xuất gia tự biết an
Phải giữ giới luật, siêng năng định thiền.
Ở cốc am chốn vườn rừng
Tịnh tu ba nghiệp đắc liền ba thông.
Năm giới, tám giới ngoài vòng
Cư sĩ tập hạnh còn trong gia đình.
Tập tu giảm bớt tội tình
Chớ chưa đắc được quả linh hiện tiền.
Cư sĩ ráng tu gieo duyên
Lâm chung đắc được quả hiền giống tu.
Sự đi xuất gia cũng như
Thân tuy còn sống xem thân chết rồi.
Chết còn thân, quả còn thân
Mất thân sẽ đắc quả phần không thân.
Ai ai cũng chết một lần
Cái chết vui vẽ tự mình ra đi.
Hay chết ép ngặt sầu bi
Vậy ta mau hãy bỏ đi lạc lầm.
Đừng mê tríu, tríu khổ thân
Sống tập như chết quen lần tịnh thanh.
Xưa người giác ngộ tu hành
Từ trong tu tập phát sanh trí mầu.
Nay thì mãi học quên tu
Học cho chết tâm mịt mù lăng xăng.
Khi chết tâm vọng kiến văn
Luân hồi trở lại cảnh trần trầm luân.
Bởi ham học không chịu hành
Nên đời nay ít người thành đạo chơn.
Mãi lo học lý luận suông
Ít ai vào được cội nguồn chơn tâm.
Ít ai chịu nhận xét rằng
Huệ sanh pháp, tự pháp hằng không sanh.
Có giới định trí huệ sanh
Nếu chưa định thì sao sanh phép thần.
Có định thần trí mới sanh
Hãy khoan tưởng nghĩ lầm mình đắc chi.
Đạo quả sâu kín diệu kỳ
Mỗi người hãy tự nghiệm suy chính mình./.
[1] . Nguyên văn trong chơn lý của Đức Tổ sư
Các bài viết liên quan
- Chơn lý Thờ Phượng - Thứ Tư, 21:50 10-08-2022 - xem: 38 lần
- Pháp Hoa - Chủ Nhật, 20:08 07-08-2022 - xem: 56 lần
- Chơn lý Địa Tạng - Chủ Nhật, 22:18 03-07-2022 - xem: 130 lần
- Đời đạo đức - Thứ Sáu, 19:51 01-07-2022 - xem: 158 lần
- Chơn lý Đi học - Thứ Sáu, 19:02 01-07-2022 - xem: 173 lần
- Đại thái thức - Thứ Hai, 23:10 27-06-2022 - xem: 179 lần
- Quan Thế Âm - Thứ Sáu, 19:27 10-06-2022 - xem: 233 lần
- Vô lượng cam lộ - Thứ Hai, 19:22 06-06-2022 - xem: 211 lần
- Pháp tạng - Thứ Hai, 19:46 30-05-2022 - xem: 262 lần
- Tu và nghiệp - Thứ Năm, 22:57 26-05-2022 - xem: 326 lần
- Chơn lý Đạo Phật - Thứ Bảy, 23:09 21-05-2022 - xem: 232 lần
- Vị hung thần - Thứ Ba, 22:29 03-05-2022 - xem: 275 lần