CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐÃ GHÉ THĂM TRANG NHÀ. CHÚC QUÝ VỊ AN VUI VỚI PHÁP BẢO CAO QUÝ !

Vu Lan



Mẹ

No Picture

Một đời tần tảo vì con

Sinh năm đẻ bảy vuông tròn mẹ ơi

Ơn sâu nghĩa nặng biển trời

Ân tình như nước đầy cơi tháng ngày



Nhớ thương về Mẹ

No Picture

Mẹ về cõi tịnh xa mờ

Nhớ thương thương nhớ dòng thơ mãi còn

Cuộc đời vất vả vì con

Bể dâu chìm nổi héo mòn xác thân

Thời gian chẳng dễ phân trần

Vu Lan báo hiếu trời xuân đến rồi



Bất hiếu tử

No Picture

Con ngồi nhớ Mẹ mà đau

Bởi lòng hối hận lệ sầu mãi rơi

Bơ vơ lạc lõng bên đời

Lang thang như kẻ không nơi tìm về

Sợ rằng đối diện chốn quê

Bóng hình của Mẹ cận kề hôm nao

Để cùng với những ngọt ngào

Yêu thương trỗi dậy n



Trở lại Vu lan mùa hiếu hạnh

No Picture

Vu Lan về chợt nhớ lắm người ơi

Những năm tháng bên đời còn Cha Mẹ

Làm anh cả nhưng tuổi đời rất bé

Những vui buồn đều san sẻ đói no

Lúc lâm chung chỉ một chút dặn dò

Mình là lớn phải lo cho em nhỏ



Nhớ mãi lúc Cha đi

No Picture

Hồng, Yến, Lĩnh, Vui, Vẻ, Vang tới vội

Ngồi lắng nghe Cha trăn trối ngẹn ngào

Lệ tuôn rơi bởi trong dạ thét gào

Từng con sóng ùa vào tim nghẹt thở



Đời giả tạm

No Picture

Đời giả tạm Vu lan nhớ mẹ

Nhớ ngày nào mẹ tiễn bước con đi

Lời căn dặn những gì còn lưu giữ

Dù gian khó từng nẻo đường viễn xứ



Nghĩa Mẹ

No Picture

MẸ là tât cả trong con

NHƯ đèn chiếu rọi lối mòn tuổi thơ

ĐỨC lành luôn hiện bất ngờ

PHẬT tâm vẫn mãi ở nơi cõi lòng



Mẹ tôi

No Picture

Tôi nhớ mãi về những năm tháng ấy

Mẹ tảo tần nuôi dạy cả đàn con

Chẳng nghỉ ngơi thân thể ốm gầy mòn

Nơi xứ Huế cuộc sống còn vất vả



Ngày của Mẹ

No Picture

Đêm đông giá lạnh sinh con

Đốt thêm đống lửa và còn hát ru

Sáng còn ướt đậm sương mù

Ra vườn hái nắm lá mơ mang về



Giới thiệu bài Kinh Hiếu dưỡng trong Kinh Tạp A-hàm quyển 4

No Picture

Cảm xúc về công ơn cha mẹ trong mỗi con người luôn dồi dào và da diết vì cội nguồn tâm linh của chúng ta luôn được bắt nguồn từ cha mẹ. Cả cuộc đời mình, cha mẹ đã dốc hết tâm lực, trí lực và sức lực để nuôi dạy con cái nên người, cũng như hết lòng chăm lo cho đời sống vật chất và tinh thần đạo đức của con. Thời gian con cái trưởng thành cũng là lúc mẹ cha mỏi mòn vì tuổi già sức yếu. Do đó, bổn phận làm con chúng ta phải luôn cảm nhận công ơn cha mẹ để báo hiếu một cách trọn lành cho phải đạo.