Văn học - Nghệ thuật Phật giáo
Bên đóa hoa đăng
- Phạm Đỗ Quyên
- | Thứ Ba, 22:19 10-09-2013
- | Lượt xem: 3366
Sau khi con lắng nghe những điều mà Sư cô đã dạy trong buổi "lễ hoa đăng", lúc đó con nhìn thấy các em nhỏ, các chị đã khóc rất nhiều. Nhưng tại sao con không hề khóc, cho dù xung quanh con lúc đó là những tiếng thút thít tràn ngập căn phòng.
Điệp Thố tâm tình
- Tiểu Khuê
- | Thứ Ba, 22:14 10-09-2013
- | Lượt xem: 5160
Chợt bướm vàng lên tiếng "Bạn thỏ nghĩ ngợi gì Sống với chính mình đi Bạn sẽ vui lên đấy".
Cái đánh yêu thương
- Huỳnh Kim Ngân
- | Chủ Nhật, 22:21 08-09-2013
- | Lượt xem: 3660
Mẹ ơi! hay là mẹ cứ đánh con đi, mắng con đi để con trở nên ngoan hơn, để con xứng đáng làm con của bố mẹ. Rồi sẽ đến một ngày không còn ai có thể đánh mắng con nữa, con sẽ bơ vơ giữa cuộc đời.
Kiếm tìm
- Chân Nguyên
- | Chủ Nhật, 22:13 08-09-2013
- | Lượt xem: 5099
Bao năm dong ruổi khắp miền Tâm về mang cả ưu phiền ghét thương, Đã xa rồi cảnh nhiễu nhương Người về lần gót chân thường hôm nao.
Cảm niệm về Mẹ Cha
- Giác Minh Sáng
- | Thứ Bảy, 22:20 07-09-2013
- | Lượt xem: 6244
Mẹ ơi! Con không muốn cài lên ngực áo bông hoa màu trắng đâu, con không muốn trở thành đứa trẻ mồ côi đâu, dẫu biết rằng không ai có thể thoát được sanh-già-bệnh-chết. Mỗi lúc con thấy Mẹ già hơn, lòng con thổn thức lắm; vì chưa đền đáp được gì cho cha mẹ.
Dấu chân xưa
- Thanh Điềm
- | Thứ Bảy, 22:14 07-09-2013
- | Lượt xem: 5498
Sĩ Đạt Ta bỏ cung vàng điện ngọc, Lìa vợ hiền con trẻ một lòng đi, Vào rừng sâu núi thẳm quyết tu trì, Tóc xanh phủi não phiền từ đây dứt.
Tấm lòng người mẹ quê
- Quảng Trí
- | Thứ Sáu, 22:22 06-09-2013
- | Lượt xem: 5166
Mỗi người mẹ đều có cách thể hiện tình thương yêu của mình đối với con, và tất cả đều có chung một điểm, ấy là tấm lòng thương yêu không vụ lợi, không tính toán thiệt hơn, cho đi tất cả, chỉ mong sao cho con nên người, cho con có được cuộc sống hạnh phúc.
Tình Mẹ!
- Liên Vinh
- | Thứ Sáu, 22:13 06-09-2013
- | Lượt xem: 1229
Mỗi bước con đi đều in dấu bóng dáng mẹ hiền. Mẹ không tin tưởng ở sự trưởng thành của các con, mẹ lo rồi lại lo! Mẹ không lo sao được, bởi mẹ đã cưu mang ôm ấp, nâng niu trong bụng chín tháng mười ngày, hơi thở của con có từ mẹ...
Mênh mông lắm!
- Hàn Khê
- | Thứ Năm, 22:12 05-09-2013
- | Lượt xem: 4659
Ngày qua đi, màu thời gian tím nhạt, Lót đường qua, lớp gấm mỏng rêu phong, Lục bình trôi giữa sóng gió bềnh bồng, Mênh mông quá, vô thường cơn biến hoại.
Chuyên mục phụ
-
Thi hóa
- Số bài viết:
- 68
-
Thơ
- Số bài viết:
- 500
-
Tùy bút
- Số bài viết:
- 50
-
Xuân Di Lặc
- Số bài viết:
- 200
-
Vu Lan
- Số bài viết:
- 340
-
Truyện
- Số bài viết:
- 31
-
Kệ khuyến tu
- Số bài viết:
- 15
-
Nghiên cứu văn học
- Số bài viết:
- 23
-
Nói lời tri ân
- Số bài viết:
- 33